Hoa vàng tô điểm nguồn xuân ý
Lá biếc cho thiền hương tết thơ
Ta bà cỏi tạm là chân lý
Tây Phương hiện tại chớ mộng mơ
Viên Dung Hiền Nguyễn
T.HIỀN @ Miami 25.9.2010
Thiện Căn ở tại chánh Tâm
Chữ Tâm này xứng bằng Trăm chữ Tài
Cho dù ai có bất tài
Có tâm có đức xài hoài không vơi
Tâm này phải khởi từ nơi
Phật Tâm ta đó, luôn khơi lòng từ.
Nhưng làm sao thấy bây chừ
Thấy Tâm ta đó để trừ khổ đau.
Cuộc đời ai cũng mong sao
Được luôn hạnh phúc và mau thành tài.
Cho nên ai cũng miệt mài
Cầu mong Phật pháp, mong Ngài giúp cho.
Phật từng giảng Pháp nhỏ to
Bảo rằng đâu có ai cho mà cầu?
Cho nên bạn chớ có rầu
Rầu chi cho khổ thêm sầu Tâm ta.
Làm sao mình lấy Tâm ra?
Dùng trong cuộc sống, ta bà này đây?
Chuyện đời như huyễn như mây.
Dùng Tâm Bình Đẳng để xây cuộc đời
Cuộc đời tiếp diễn xa vời
Hiền nhân, kẻ ác, không rời đâu xa
Làm sao mình kiếm Tâm ra?
Nó không đâu hết, chẳng qua Tâm Bình
Tâm Bình thật chất chính mình
Mình không cố chấp, tìm hình bóng xa.
Bởi vì hình bóng đâu ra?
Cuộc sống trước mắt hay xa nơi nào?
Ai ơi xin chớ càu nhàu
Bình Tâm mà có, người nào cũng vui.
Chớ xin cầu phước ban vui
Vì xin như thế, ai vui đâu nào?
Ai cho? Ai lấy? Cái nào?
Bình Tâm suy nghĩ hàng rào mất đi.
Làm cho ta thấy cõi ni.
Chơn như duyên khởi làm si Tâm Bình
Xin đừng lấy cớ của mình
Rồi cho duyên khởi làm mình mất Tâm.
Tâm Bình luôn ở trong mình
Mình không thấy nó, bỏ mình đi xa.
Ai ơi xin nhớ bài ca
“Bông Hồng Cài Áo” giúp ta thấy mình.
Tâm Bình trở lại với mình
Bình Tâm luôn có cái hình bóng ta.
Vậy thì trong cõi người ta
Tâm Bình thật chất chính ta với mình.
Tự Trào
Thiền lộ dưới trăng trời lặng lẽ
Đêm sương không lạnh tưởng trưa hè
Thân mang áo ấm mười hai lớp
Trẻ nít nhìn ông khóc chạy te
Như Huyễn + Viên Thức Thiền Sư